
Hội nghị phản biện xã hội về cơ chế, chính sách nhằm bảo tồn, phát huy giá trị văn hoá miền núi tỉnh Quảng Nam do Ban Phong trào chủ trì, tham mưu, đề xuất
Trời tháng 11, những tia nắng cuối thu rót xuống con đường Trần Phú như rải một lớp mật vàng mỏng manh. Toà nhà Mặt trận thành phố cũng vì thế mà bừng lên sắc vàng ấm áp của niềm vui. Tiếng cười, tiếng chào hỏi thân quen lướt nhẹ trong không gian, như xua tan hết những khoảng cách, những tháng năm xa cách. Chiều nay 18/11, nơi đây tràn ngập một thứ không khí rất đặc biệt, ấm cúng, thân thương và đầy ký ức. Đó là Lễ kỷ niệm 95 năm Ngày truyền thống MTTQ Việt Nam (18/11/1930-18/11/2025), một dịp để những người làm công tác Mặt trận cùng nhau trở về, cùng nhìn lại hành trình vẻ vang của “Mái nhà chung của khối đại đoàn kết toàn dân tộc”. Ai cũng rạng rỡ, ai cũng háo hức, như những đứa trẻ rộn rã trong sân trường cũ. Có lẽ, trong từng nụ cười, từng ánh mắt, người ta thấy thấp thoáng cả một chặng đường dài, đầy nỗ lực, đầy gắn bó và cả những khoảnh khắc giản dị mà quý giá.
Bước vào hội trường, lòng tôi dâng lên một niềm xúc động sâu lắng. Trước mắt tôi hiện ra những gương mặt thân quen: các đồng chí Chủ tịch, Phó Chủ tịch, cán bộ, công chức cơ quan Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tỉnh Quảng Nam qua các thời kỳ. Những người đồng đội ấy, từng cùng tôi chia ngọt sẻ bùi, dấn thân vào cơ sở giữa mùa bão lũ, vượt qua biết bao đèo cao, dốc núi, để mang hơi ấm của Mặt trận đến từng mái nhà, từng bản làng. Mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười hôm nay dường như chứa đựng cả một trời kỷ niệm, những năm tháng dốc lòng, gắn bó, cùng sống, cùng làm việc và sẻ chia.
95 năm qua, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã đồng hành cùng dân tộc qua mọi bước ngoặt của lịch sử. Từ ngày thành lập Mặt trận Dân tộc Thống nhất Việt Nam năm 1930, ngọn cờ đại đoàn kết được Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng ta giương cao, quy tụ sức mạnh của toàn dân trong sự nghiệp đấu tranh giành độc lập, thống nhất đất nước. Hôm nay, Mặt trận vẫn là điểm tựa tinh thần, là nhịp cầu nối giữa Đảng, Nhà nước và Nhân dân, là biểu tượng của tình người, của lòng nhân ái, của ý chí quật cường của cộng đồng, những giá trị đã trở thành mạch nguồn âm thầm, nhưng sâu sắc, trong tâm hồn dân tộc Việt Nam.
Góp mình vào dòng chảy vẻ vang ấy, tôi có nhiều niềm vui và tự hào khi có 5 năm gắn bó trọn vẹn với Ban Phong trào, một trong những ban chuyên môn chủ lực của Ủy ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh Quảng Nam. Đây là một tập thể nhỏ về nhân sự nhưng lớn về tâm huyết, bền bỉ và sáng tạo trong từng công việc. Dù khối lượng nhiệm vụ nhiều, địa bàn rộng, nhưng anh em Ban Phong trào luôn giữ được tinh thần đoàn kết, trách nhiệm và tận tụy, đúng với bản chất của người cán bộ Mặt trận “lấy dân làm gốc, lấy niềm vui của nhân dân làm động lực”. Mỗi dự án, mỗi hoạt động được triển khai đều mang theo bao tâm huyết và nỗ lực âm thầm, để từng kết quả nhỏ cũng góp phần làm cuộc sống người dân tốt đẹp hơn, và để mỗi cán bộ trong Ban cảm nhận rõ ràng giá trị của sự cống hiến, của tình đồng đội và niềm tự hào nghề nghiệp.
Chúng tôi đã cùng nhau đi cơ sở qua bao mùa mưa bão, vượt đèo cao, dốc núi để đến với Tây Giang, Đông Giang, Phước Sơn, Bắc Nam Trà My…, ra tận xã đảo Tam Hải, đến với Cù Lao Chàm mênh mông sóng nước. Những phần quà “Vì người nghèo”, những “Mái ấm biên cương”, những ngôi nhà Đại đoàn kết được dựng lên, những học sinh nghèo được hỗ trợ đến trường… đều in dấu bàn tay, giọt mồ hôi và cả tấm lòng của tập thể Ban Phong trào. Công việc ấy không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là hành trình lan tỏa nhân ái, kết nối yêu thương, nơi từng hành động nhỏ góp phần thắp sáng tinh thần “lá lành đùm lá rách”, nhắc nhở chúng tôi và cộng đồng về sức mạnh của tình người giữa đời thường. Mỗi chuyến đi, mỗi nụ cười nhận quà, mỗi ánh mắt biết ơn của người dân đều trở thành kỷ niệm quý giá, khiến chúng tôi thêm gắn bó, thêm trân trọng nghề nghiệp và cảm nhận rõ ràng rằng, góp sức cho cộng đồng chính là góp phần làm giàu thêm cho tâm hồn mình.
Ban Phong trào cũng là nơi hội tụ nhiều con người giàu ý tưởng, chịu khó và sáng tạo. Tôi vẫn nhớ em Lê Thị Như Thủy, Uỷ viên Thường trực, người Trưởng ban năng động, luôn đổi mới phương thức làm phong trào; em Nguyễn Thị Trâm, Phó ban trẻ trung, thẳng thắn, nhiệt tình; cô học trò cũ Lê Thị Hà Linh, học chuyên văn, nay đã trưởng thành, vững vàng và chững chạc; và em Phạm Thị Hồng Huyền, kế toán Ban Phong trào một thời, nay đã rẽ hướng công việc khác nhưng vẫn giữ trọn nghĩa tình với đồng đội cũ. Mỗi người một cá tính, một sức sống riêng, nhưng tất cả đều chung một tấm lòng hướng về cộng đồng, một khát khao góp sức để những việc nhỏ cũng trở nên ý nghĩa. Họ chính là những “bông hoa thầm lặng”, cùng các đồng nghiệp khác tô điểm cho sắc màu nhân văn của Mặt trận Quảng Nam, làm cho mỗi ngày công tác thêm trọn vẹn, mỗi kỷ niệm thêm ấm áp và đầy tình người.
Nhờ tinh thần tận tụy ấy, Ban Phong trào đã chủ trì và phối hợp hiệu quả với nhiều cơ quan, ban, ngành như Công an tỉnh, Bộ đội Biên phòng, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch, Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn tỉnh… để triển khai nhiều phong trào thiết thực: Cuộc vận động “Toàn dân đoàn kết xây dựng nông thôn mới, đô thị văn minh”; các phong trào “Toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa ở khu dân cư”; “Toàn dân tham gia bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, an ninh biên giới quốc gia”, “Ngày hội toàn dân bảo vệ an ninh Tổ Quốc”, các chương trình cứu trợ nhân đạo, giúp dân vượt qua thiên tai và đặc biệt là Tháng cao điểm “Vì người nghèo”. Nhiều mô hình của Mặt trận Quảng Nam đã được Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam ghi nhận, được báo cáo tại các Hội nghị do Trung ương tổ chức tại Hà Nội, Huế, Quy Nhơn… Đó chính là phần thưởng xứng đáng cho những con người âm thầm cống hiến, góp sức bằng tâm huyết và tình cảm chân thành, để mỗi việc làm tuy lặng lẽ nhưng vẫn rạng rỡ giá trị nhân văn.
Những hành trình công tác còn in đậm trong tôi những chuyến đi xa, vừa làm việc, vừa giao lưu, học hỏi. Tôi vẫn nhớ những kỷ niệm ngày Ban Phong trào tổ chức cho các chị em cán bộ Mặt trận các địa phương tham quan thành phố Đà Lạt mờ sương; hay chuyến đi Sa Pa chinh phục đỉnh Phanxiphang cùng các đồng nghiệp Mặt trận tỉnh Lào Cai. Mỗi chuyến đi đều là dịp để chúng tôi thêm hiểu, thêm yêu và thêm gắn bó, để nhận ra rằng Mặt trận không chỉ là công việc, mà còn là tình người, là nghĩa đồng chí, đồng đội thiêng liêng; nơi những ký ức, những trải nghiệm chung dệt nên một mạch nguồn cảm xúc bền chặt và sâu sắc trong lòng mỗi người. Những buổi tối trò chuyện bên lửa trại, những bước chân nhọc nhằn trên đường mây trắng, đều trở thành những kỷ niệm giản dị nhưng quý giá, in sâu trong tim mỗi chúng tôi.
Hôm nay, giữa hội trường Mặt trận thành phố ấm áp nghĩa tình, nhìn lại những khuôn mặt thân thương, tôi cảm nhận rõ ràng niềm tự hào được làm một cán bộ Mặt trận, được sống và làm việc trong Ngôi nhà chung của khối đại đoàn kết toàn dân tộc, được góp phần nhỏ bé nhưng thiết thực vun đắp cho sự gắn kết, hòa quyện của lòng dân. Niềm tự hào ấy không chỉ là cảm giác riêng tư, mà còn là sức mạnh âm thầm thúc giục mỗi chúng tôi tiếp tục cống hiến, tiếp tục dấn thân cho những hành trình phục vụ cộng đồng, cho những giá trị nhân văn ngày càng lan tỏa sâu rộng, để mỗi ngày trôi qua đều ghi dấu tình đồng chí, đồng đội và niềm tin vào sự sẻ chia.
Khi rời hội trường, ánh chiều vàng rơi trên phố Đà Nẵng. Tôi bỗng nhận ra trước mắt mình bao hình ảnh thân thương: mái nhà mới sau bão, ánh mắt trẻ thơ sáng lên khi nhận quà, nụ cười rạng rỡ của bà con nơi vùng cao khi được sẻ chia… Tất cả như một bản nhạc trầm ấm về tình người, tình đồng đội, tình quê hương đất nước, vang vọng mãi trong lòng người cán bộ Mặt trận, nhắc nhở chúng tôi về trách nhiệm, về niềm tin và sức mạnh của sự sẻ chia, để mỗi hành động dù nhỏ cũng trở nên quý giá.
95 năm qua, Mặt trận đã chứng minh sức sống mãnh liệt của tinh thần đoàn kết, nguồn gốc mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Và hôm nay, những người từng gắn bó với Mặt trận tỉnh Quảng Nam, nhất là anh em Ban Phong trào chúng tôi, vẫn nguyện gìn giữ ngọn lửa ấy, tiếp nối hành trình nhân ái, để “Mái nhà chung” này mãi là nơi kết nối trái tim, vun bồi niềm tin, lan tỏa yêu thương và khơi dậy sức mạnh cộng đồng trong thời kỳ mới. Chúng tôi tin rằng, dù thời gian có trôi, dù thử thách có đến, mỗi nụ cười được sẻ chia, mỗi bàn tay được nâng đỡ, mỗi trái tim rung lên vì nghĩa đồng bào sẽ luôn là minh chứng sống động cho sức mạnh đoàn kết và lòng nhân ái. Và từ những điều giản dị ấy, những ký ức về Mặt trận Quảng Nam sẽ tiếp tục chảy tràn một dòng cảm xúc ấm áp, khơi nguồn cảm hứng cho thế hệ cán bộ hôm nay và mai sau, để niềm tin, tình người và tình quê hương mãi trường tồn./.
NGUYỄN VĂN LONG
Nguyên Phó Chủ tịch UBMTTQVN tỉnh Quảng Nam